Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013

lau xanh tại vung trom.com

Em mới khẽ nghịch nghịch tóc cháu nó.Ghé đầu lại gần xem cháu nó type trả lời em.Mùi hương dìu dịu làm em tê tái.Lúc ấy chỉ muốn vồ lấy con bé mà nhai ngấu nghiến.Nhưng mà lý trý của em vẫn còn.Em quyết định gửi tối hậu thư tới con bé:Cháu về phòng ngủ đi.Chú nhắc lại.Chú là người xấu.Rất xấu.Chú sẽ làm tổn thương cháu mất.Con bé hơi sững người.Rồi trả lời:"Chú làm được gì cháu chứ?"Rồi nó bắt đầu đánh giá về con người em thế này thế kia.Rằng chắc chắn sẽ không làm gì tổn hại tới nó.Và nó cũng không phải người đơn giản.
Em chốt hạ.Cầm đt của nó hồi lâu ko trả lời.Đúng giây phút cái đèn màn hình đt phụt tắt em giữ đầu bé lại và thực hiện nụ hôn có chút cưỡng bức.Phản xạ tự nhiên là cháu nó lấy cả 2 tay che mặt.Em thoáng thấy nụ cười trên mặt nó vì mặt em khá gần nên vẫn lờ mờ thấy được.Cái hôn trượt lên trán nó.Em biết nếu em tiếp tục thì cháu nó cũng phải chịu thôi.Nhưng bỗng dưng mất hứng.Em nhếch mép cười.Đứng lên(1 lúc trò chuyện 2 đứa đã ngồi xuống sàn nhà rồi) cầm cái gối bằng 1 tay,tay kia vẫy ngược lại(like a boss):ngủ ngon.Lúc ấy đã 3h30 rồi các thím ạ.Con bé vẫn ngồi bệt ở đó.Không nói gì.Em lên phòng nằm 1 lát.Chưa hết hơi cafe + mới làm 1 việc khá kích thích thần kinh nên em ko ngủ nổi.Quyết định cầm bao thuốc lên sân phơi nhà thằng bạn châm thuốc.Nghĩ lại thấy mình hơi quá đáng nhưng thôi kệ.Thà như thế cho nó 1 bài học về sự nguy hiểm của đàn ông.
lau xanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét